
Chiến thắng áp đảo 3-0 của Arsenal trước Nottingham Forest không chỉ là một kết quả hoàn hảo để khởi động lại mùa giải sau kỳ nghỉ quốc tế, mà nó còn mang lại một cảm giác sâu sắc hơn: đây có thể chính là buổi bình minh của một kỷ nguyên mới huy hoàng.
Màn trình diễn thuyết phục này cho thấy một Pháo thủ toàn diện, mạnh mẽ và đầy tham vọng, được xây dựng trên một nền tảng vững chắc mà yếu tố quan trọng nhất chính là chiều sâu đội hình đáng kinh ngạc mà họ đang sở hữu.
Điểm sáng rõ ràng và đáng chú ý nhất trong trận đấu chính là sức mạnh từ băng ghế dự bị. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Arsenal cho thấy họ có thể đối phó với sự vắng mặt của bất kỳ trụ cột nào mà không làm suy giảm chất lượng chung.
William Saliba không thể thi đấu? Yerson Mosquera bước vào và thay thế một cách liền mạch. Declan Rice cần nghỉ ngơi? Mikel Merino đảm nhận vai trò và chơi xuất sắc. Bukayo Saka vắng mặt? Noni Madueke mang đến sự đột biến tương tự bên cánh phải.
Thậm chí khi Martin Odegaard phải rời sân vì chấn thương, tài năng trẻ Ethan Nwaneri cũng vào sân và thể hiện sự đĩnh đạc. Chiều sâu này không chỉ là một phương án dự phòng, nó tạo ra một cuộc cạnh tranh nội bộ khốc liệt ở mọi vị trí, thúc đẩy từng cá nhân vươn tới giới hạn cao nhất.
Việc những ngôi sao như Rice, Gabriel Martinelli và Ben White phải ngồi dự bị đã cho thấy không một ai có vị trí chắc chắn, và đó chính là thứ xa xỉ tạo nên một đội bóng vĩ đại.
Từ nền tảng nhân sự vượt trội đó, Arsenal đã thể hiện một khả năng kiểm soát trận đấu gợi nhớ về những năm tháng đỉnh cao đầu tiên dưới triều đại Arsene Wenger. Đội bóng kiểm soát hoàn toàn mọi khu vực trên sân, dựa trên sự cân bằng, chất lượng, tự tin và gắn kết.
Hạt nhân của sự kiểm soát này chính là tân binh Martin Zubimendi. Tiền vệ người Tây Ban Nha đóng vai trò là cầu nối hoàn hảo, liên kết hàng thủ với tuyến giữa, và tuyến giữa với hàng công bằng một phong thái điềm tĩnh và đẳng cấp.
Anh chính là chất keo gắn kết, giúp lối chơi của Arsenal trở nên mượt mà và chặt chẽ hơn bao giờ hết.

Sức mạnh tấn công của Pháo thủ cũng trở nên đa dạng và nguy hiểm hơn rất nhiều. Ở hai cánh, Madueke và Eberechi Eze mang đến sự cân bằng với những phẩm chất khác biệt nhưng đều vô cùng hiệu quả.
Quan trọng hơn, sự xuất hiện của một tiền đạo cắm thực thụ như Viktor Gyokeres đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt hàng công. Giờ đây, những quả tạt từ hai biên trở thành một vũ khí sát thương thực sự, và Arsenal có thể chơi trực diện, mạnh mẽ hơn.
Đáng chú ý, các bàn thắng không còn phụ thuộc vào một vài cá nhân. Hai tuần trước, hậu vệ Jurrien Timber lập cú đúp, và ở trận này, đến lượt tiền vệ Zubimendi làm điều tương tự. Khi mối đe dọa có thể đến từ bất cứ đâu, đối thủ sẽ gặp khó khăn hơn rất nhiều trong việc phòng ngự.
Cuối cùng, màn trình diễn này còn cho thấy một Arsenal trưởng thành và bản lĩnh hơn. Họ không còn lùi sâu một cách bị động sau khi dẫn bàn như mùa giải trước, thay vào đó là duy trì áp lực và không cho đối thủ một cơ hội nào để gượng dậy.
Ba trận giữ sạch lưới sau bốn vòng đấu đầu tiên là minh chứng rõ ràng cho sự chắc chắn này. Xen kẽ vào đó là những khoảnh khắc của vẻ đẹp bóng đá, từ cú rocket của Zubimendi đến đường chuyền kiến tạo "hoàn hảo đến từng centimet" của hậu vệ Riccardo Calafiori.
Tất cả những yếu tố này hội tụ lại, vẽ nên một bức tranh về một Arsenal không chỉ chiến thắng, mà còn đang bắt đầu một chương mới đầy hứa hẹn.
Xem Thêm: AX88 - Soi kèo Ngoại Hạng Anh: Nhận định từ chuyên gia.